Wednesday, December 7, 2011

Định nghĩa Chồng - Vợ

VỢ CHỒNG
-Người vui tính -
Chồng định nghĩa vợ:
Hôm nay mùng tám tháng ba
Không biết nên gọi vợ là gì đây?
Vợ là quả ớt trên cây
Đỏ tươi ngoài vỏ nhưng cay trong lòng
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là “sử tử Hà Đông” trong nhà
Khi vui, nàng đẹp như hoa
Đến khi tức giận cả nhà thất kinh
Khi chiến tranh, lúc hoà bình
Vợ là thám tử luôn rình rập ta
Vợ là một vị quan toà
Thăng đường xử án toàn là án treo
Vợ là vị ngọt tình yêu
Không uống thì khát, uống nhiều thì say
Vợ là thùng súng thuốc đầy
Cơn ghen ập đến nổ bay trần nhà
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba, bão bùng
Nhiều người nhờ vợ nên ông
Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ
Vợ mình là những vần thơ
Vợ mình là những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ, sớm ngày chăm ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân
Vợ là “tín dụng nhân dân”
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Lắm anh dám bảo “vợ không ra gì”
Khoan khoan hãy tỉnh rượu đi
Vợ quan trọng lắm, chẳng gì sánh đâu
Việc nhà có vợ công đầu
Nấu cơm, đi chợ, nhặt rau, pha trà
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cattsetle, vợ là ti vi
Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, vợ là ô sin
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường
Khi nào giận, khi nào thương
Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi
Vợ là con phật cháu trời
Rẽ mấy giáng xuống làm người trần gian

Vợ định nghĩa chồng:



Nghe định nghĩa vợ phàn nàn
Thế thì thiếp định nghĩa chàng sao đây
Chồng là can rượu nếp đầy
Nhậu về quên đậy, mùi bay khắp nhà
Chồng là cái máy mát-xa
Chồng là tổ ấm, chồng là nắng xuân
Chồng là nghệ sỹ nhân dân
Chồng là một nửa những phần buồn vui
Chồng là bợm nhậu, bạn đời
Chồng là thần tượng một đời thanh xuân
Chồng là ong thợ chuyên cần
Chồng là duyên nợ nửa phần đời ta
Chồng là trụ cột trong nhà
Chồng là chỗ dựa cho ta hàng ngày
Chồng là chú cuội trên mây
Lần nào về muộn cũng đầy lý do
Chồng là một chú ngựa ô
Là người lãng mạn thích bồ, yêu hoa
Chồng là cấp phó trong nhà
Chồng là vệ sỹ, chồng là xe ôm
Ra đường thích phở chê cơm
Về nhà chê phở không hơn cơm nhà
Chồng là bóng cả cây đa
Chồng là bảo mẫu, là cha con mình
Khi yêu vợ, nịnh: rất xinh
Khi giận lại bảo vợ mình “táo ta”
Con ngoan thì nhận công cha
Con hư lại bảo lỗi là mẹ cho
Đêm ngủ thở ngáy o o
Hút thuốc nhả khói như là nung vôi
Nhìn gái thì mắt sáng ngời
Nhìn vợ thì trợn con ngươi gờm gờm
Chồng là giận, chồng là thương
Chồng là con nợ tiền lương tháng ngày
Chồng là rượu ngọt men say
Chồng là nỗi nhớ tháng ngày khó quên
Chồng là bảo vệ đêm đêm
Cho vợ được ngủ bình yên say nồng
Chồng là thỏ đế mềm lòng
Sợ vợ nổi giận, sợ dòng lệ rơi
Chồng là kho báu trên đời
Chồng là lãng tử, là người đa đoan
Chồng là chú học trò ngoan
Lỗi nào cũng nhận nhưng làm lại quên
Chồng là Phật, chồng là Tiên
Chồng là cái máy in tiền cho ta

Chồng là cái máy điều hoà
Chồng là con nghiện bỏ nhà lang thang
Khi tỉnh, gọi vợ nữ hoàng
Khi say đập ghế đập bàn nói mê
Chồng là con cháu ông Đề
Nếu không quản lý ra đê mà nằm
Yêu thì yêu, bụng vẫn căm
Hễ nghe có nhậu phăm phăm ra ngoài
Chồng là con đỉa bám dai
Khuya rồi mà vẫn vật nài nỉ non
Chồng là gương sáng cho con
Chồng là đấu sỹ vàng son một thời
Chồng là hoàng tử con trời
Vì yêu nên mới làm người trần gian…

No comments:

Post a Comment